Trang

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

KỶ NIỆM CÁCH MẠNG THÁNG MƯỜI NGA









       Tự nhiên laị mở điã hát " Những tình khúc Nga vượt qua thế kỷ" trong đó có bài "Hắc Hải cuả tôi" do các nghệ sĩ VN hát bằng tiếng  Nga. Bỏ qua những lỗi phát âm giống như ông Tây bà Đầm hát bài hát ta, tự nhiên :"Biển bờ còn chói sáng trong đêm..." gợi lại một thời xa xưa khi bên cạnh việc trau dồi kiến thức , còn được sống giữa cộng đồng Nga như sống tại quê nhà..Chuyện "nhỏ" xẩy ra ngay bên bờ Hắc Hải. Nhìn trên tờ lịch vẫn là tháng11 và ngày mồng 7 thì đã qua mấy hôm rồi... và cái "ngày xưa" ấy, thì còn xa hơn nhiều nưã!..




                                          TRÁI NGỌT

      Hồi còn học tại Liên xô, trong một lần đi nghỉ hè ở Evpatoria-Crime, làm quen được một cô gái Nga tên là Rita. Rita tóc ngang vai, màu hạt dẻ sáng, không cuộn thành lọn quăn như người ta, mà lại để suông như con gái phương Đông. Đôi mắt to vưà, xênh xếch, thì màu sám hơi da trời. Cô cao 1,64m, (bằng nhau!). Có lẽ cũng còn cần độn gót lên thêm, để cho cao hơn cô một chút (ở đây con trai mà lùn là khổ)  Còn dáng đi của cô thì đúng là kiệt tác của trời…Con gái “sông Đông êm đềm” thì cũng chỉ đến thế là cùng, nhất là lại đi giày đế mềm, bằng như giày ballet, để  khi đi cô chỉ nhè nhẹ lướt  trên đầu những ngón chân , như trong một vũ điệu nào đó…

     Cô đang theo học ở một trường trung cấp ngòai trung tâm, cứ chiều chiều mới đi xe búyt về nhà. Để đón cô thì đến bến xe ngay trước một cửa hàng bán đầy hoa tươi. Hai đứa đi chơi lang thang ngoài bãi biển, lượm vỏ sò, vỏ hến, đá cuội, rồi lại tung trả chúng cho biển… đến tối mới về. Không dám đi khuya, sợ…má la! Nhiều lúc chỉ dắt tay nhau đi trong im lặng. Người ta nói tình yêu đến với người con gái bằng tiếng nói, trường hợp này là không như thế! Người đi bên cạnh ít lời đã đành, Rita cũng nói rất ít , chỉ lâu lâu xiết nhẹ bàn tay lạ đang đan ngón với những ngón tay mình. Không biết có phải cô thông cảm cho người “nước ngoài” còn hạn chế “ngôn ngữ” này chăng? Cũng có đôi khi ghé sát tai kể chuyện gì đó, nhưng tiếng sóng biển , tiếng gió, và cả tiếng con tim ồn ã át lời, hầu như không cho nghe thấy gì cả ; có lẽ cô phải nói một chút, chỉ để tự trấn an mình, lâu lâu nhìn vào ánh mắt nhau mà hiểu , và bất ngờ bắt gặp một điều gì đó từ cô, thật âu yếm… Hai đứa mới chỉ 21,22 tuổi, và chắc là đang bị “trời đánh”!

     Mùa hè, ngày khá dài, 9, 10 giờ đêm mới tối. Lần nào cũng như lần nào, khi phố xá đã lên đèn một lúc lâu, dù có nấn ná thế nào để được trọn vẹn bên nhau trong bóng đêm, thì cuối cùng cũng phải dùng dằng tiễn về tận nhà trên sườn núi. Ở đây núi giáp biển, nên nhà chỉ có thể ở trên sườn núi. Trên ấy người ta trồng rất nhiều một loài nho tên là… “Không tên”, mà không một thứ “có tên” nào vượt qua nổi : quả tròn no, tím ngắt , ngọt lịm và thoang thoảng mùi thơm lạ…

      Một lần trên đường về nhà, đang đi, thì Rita bỗng cao hứng, xui vào hái trộm nho trong một cái vườn trên bờ đá lổn nhổn cao ngập đầu, rào khá sơ sài. Vừa leo đến nơi thì bỗng chó sủa rộ lên. Rita cuống cuồng, nén giọng gọi như kêu cứu : xuống, trời đất ơi, xuống! Trời thì tối, đất thì xa, chó thì sủa, vội vơ quáng quàng một chùm nho năm mười quả gì đó, đung đưa ngay trước mũi, rồi nhẩy đại xuống, không kịp nghĩ đến què chân, cùng nhau chạy chí chết.

     Hai đứa cố bươn ngược dốc về gần đến nhà. Khi đã xa tiếng  sủa rồi, mới dừng lại, thở không ra hơi. Xem lại chùm nho, thì mải chạy quá, làm rơi rụng hết, chỉ còn một quả trong tay đưa cho Rita. Rita cắn đôi, nhai nhai một nửa, còn  nửa kia, bảo mở miệng ra, nhón tay, đặt nhẹ vào đầu lưỡi đang chờ. Cùng lúc chun cái mũi lại làm “xấu”, hai chân cô chụm vào nhau, và cứ thắc thỏm nhún nhẩy như kìm nén một “bí mật” nghịch ngợm nào đó, để khỏi phá lên cười… Xong !  Đứa trước, đưá sau giưã trời tối, đều đã biết là quả nho còn…xanh. Cô thấy người ta “tỉnh bơ” nhai như ngon lành lắm, bèn lẳng lặng, lấy ngón trỏ và ngón giữa của bàn tay, áp thật lâu lên môi mình, rồi gắn nụ hôn “gửi” ấy cũng thật lâu lên đôi môi “tội nghiệp” của người đối diện. Tòan thân nóng ran, họ ôm chòang lấy nhau và lần đầu tiên người con trai biết thế nào là làn môi diụ dàng và mùi hương con gái giưã bóng đêm có muôn ngàn vì sao mùa hè lấp lánh trên đầu và những chùm đèn nhiều màu lung linh phía xa… Hắc Hải đen huyền, đang rì rào trào lên những đợt sóng lân tinh, vang vọng trong gió, tiếng nghe như tự đáy lòng, nên thật gần…

    Nụ hôn thật, có vị nho xanh “viễn xứ” ngây ngất, lịm ngọt đến… nhớ đời.
                                                                                                 PĐĐ                                                                                                                    

·         Kỷ niệm Nga



14 nhận xét:

  1. Hóa ra kỷ niệm CMT10 Nga lại có ý nghĩa đặc biệt như vậy. Chúc mừng bạn nhân ngày CMT10 Nga mới trôi qua. Mình ghi lại lời bài Hắc Hải của tôi để bạn ôn lại nhé:
    Тот, кто рожден был у моря,
    Тот полюбил навсегда
    Белые мачты на рейде,
    В дымке морской города,
    Свет маяка над волною,
    Южных ночей забытье,
    Самое синее в мире
    Черное море мое,
    Черное море мое!

    Море в далекие годы
    Пело мне песни, как мать,
    Море меня научило
    Грозные бури встречать.
    Дорог мне кубрик матросский -
    Скромное наше жилье,
    Самое синее в мире
    Черное море мое,
    Черное море мое!

    Стонет волна шторомовая,
    В дальние дали маня,
    Так не ревнуй, дорогая,
    К Черному морю меня.
    Как ни трудна эта доля.
    Мне не прожить без нее.
    Самое синее мире
    Черное море мое,
    Черное море мое!
    (Mình đưa Video vào nhưng nó không hiện, tiếc quá.)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin cảm ơn bạn! Mình lại vừa nghe xong bài này trên mạng, mắt cay xè....

      Xóa
  2. Có hơi hướm Paustovsky (Nhà văn Nga , tên đầy đủ Konstantin Georgiyevich Paustovsky ). Chuyện nghèo chất "kịch" như giầu chất "thơ". Đọc xong còn thấy vị ngot ngào ở đầu lưỡi thay vị chua của trái nho còn xanh ở xứ sở Bạch Dương !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chuyện thật 100% ! Tình hữu nghị mà có mùi yêu thì chẳng có gì làm cho người ta dứt ra được !

      Xóa
  3. Mình đã đọc TRÁI NGỌT trong blog cũ bạn viết rất lãng nạn, ngọt ngào... nụ hôn đầu dứt ra làm sao được? Mình đã com mấy vần thơ vào đấy. Chuyện của bạn thì mình nhớ, còn thơ của mình thì đã quên!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhân Kỷ niệm CMT10 Nga, không có bài gì mới bèn mang bài viết rất cũ đăng lại, tưởng mọi người đã quên, nhưng TM còn nhớ! Rất cảm ơn ! Cũng vì đang lại nên đọc lại, thấy mình tự nhiên trẻ ra...Chính vì thế chuyện cũ mà như còn mới mãi !...

      Xóa
  4. Cách viết của Đ.Đ mình rất thích; kể chuyện tự nhiên mà giàu chất thơ.
    Nhân đây xin chép lại bài thơ được viết sau 30 năm (1996) về thăm trường ĐHBK Lênin LX.
    MẮT NGOC
    Ba mươi thu rồi tôi trở lại
    với rừng Nga vàng óng lá phong.
    Gặp em đôi mắt … xanh như ngọc
    cứ ngỡ ngày xưa, những “Bóng hồng”.

    “Cô gái năm nào” không gặp được
    Mùa thu thay lá đã bao lần
    Hà nội nồng nàn hoa sữa trắng
    xao xuyến rừng Nga một sắc vàng.

    Gặp bao đôi mắt nâu đằm thắm
    lúc ở sông Hương, lúc sông Hồng
    đôi khi lại nhớ… “màu xanh ngọc”
    đôi mắt … êm đềm như sông Đông.

    Vẫn biết thời gian không trở lại
    Nhưng kỷ niệm xưa vẫn tươi mầu
    Ơi! “Đôi mắt biếc… xanh như ngọc”
    Không biết Thu này, Em ở đâu?.



    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Những bạn học ở Nga đều nhớ có một thời chúng ta bị cấm yêu. Cấm đến mức người Nga cũng không hiểu nổi... Nên các ông bố bà mẹ các cô ấy thì lúc nào cũng để cho con gái họ kết bạn thỏai mái với SV VN. Còn chúng ta, tiếng gọi con tim lúc nào cũng mạnh mẽ hơn. Vì vậy bạn cũng đã có một đôi mắt màu Ngọc bích để mà nhớ mà thương cũng là chuyện chẳng thể tránh được, và khiông có mới là lạ ở cái xứ tràn ngập yêu thương đó...Những mối tình đầu đời ấy, có thể chỉ thỏang qua, nhưng sẽ còn ở lại trong tim chúng ta rất lâu, cho dù trên đường đời chúng ta đã gặp các em mắt nâu ở quê nhà, nhưng những đôi mắt ở phương trời xa ấy vẫn là kỷ niệm thật đậm đà... Chả thế mà các cụ đã nói : ' Con cá mất là con cá to...mà" !... Những dòng thơ của bạn tràn đầy tiếc nuối llà đúng như lẽ đời phải thế !!!

      Xóa
  5. Thế mới biết các cụ ông thì cụ nào cũng có những mối tình thơ mộng ở xứ Bạch dương cả, hồi đó chẳng ai dám thú thật .Nay đã U80 rồi mới nói ra, mà còn biệm lý là tình Hữu Nghị Việt -Nga. Nhưng cũng phải nói là con gái Nga ở cái tuổi 18 đôi mươi đáng yêu lắm,nó làm cho các chàng trai Việt mê tít mặc dù đã bị cấm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lethuy thân mến, các "chính ủy" lâu ngày quá, ở trong đống rơm sẽ lần lượt chui ra ! Hồi ấy đã có cả các đ/c bí thư chi bộ đã tuyên bố : Hồn ai nấy giữ nhé, lộ ra mà bị kỉ luật thì ráng chịu ! Mà quả thật lúc đã về nước rồi, các "chính ủy ( tất cả,) không thiếu một ai đều khai ra là đã có bồ Nga.Hồi đó những ông lớn tuổi hơn, đều giỏi giấu giếm hơn tụi choai choai nhiều. Có không ít bạn đã liều mạng ở lại cưới vợ Nga như bạn Lân Tuất ( Anh Lân Cường) và bạn Đặng Việt Hùng đấy thôi ! Chuyện ấy bây giờ chỉ là chuyện đùa . Cũng may là đã cấm chứ không cấm chắc bọn con trai ở lại hết ! Và cũng may vì cấm nên nhiều người đã thóat khỏi việc lựa chọn cực kỳ khó khăn sau này : TỔ QUỐC HAY TÌNH YÊU ???

      Xóa
  6. Ôi, em đã bỏ qua đến nay mới đọc bài này của anh...Câu chuyện hay và viết đầy cảm xúc! Có điều em không tin là 21, 22 mà tình yêu chỉ dừng lại ở trái ngọt ấy...Hi hi
    Dẫu sao thì anh cũng đã dám " phá rào", đã yêu- tình yêu pha cả tình hữu nghị ... và đã sống với kỷ niệm êm đẹp đó đến bây giờ! Thật là món quà của cuộc đời anh nhỉ.
    Chúc anh cứ nhớ mãi những gì tươi đẹp của cuộc đời nhé...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cứ suy nghĩ cho đến tận cùng thì chuyện này dứt khóat là thành quả của CMT10 !!! Hihihi...Cho đến nay, ai cũng mặc nhiên công nhận : Tình chỉ đẹp khi còn dang dở...như Xuân Diệu đã nói. Và chính vì 2i1,,22 mà đã dang dở thì nó mới được "nhớ" cho đến ngày nay. Ở mình đã và đang có nhiều cái "cấm" lắm, nhưng cấm yêu thì ngay cả người cấm cũng biết thừa là không thực thi, nó chỉ hạn chế phần nào thôi. Trái tim luôn có lý lẽ riêng của nó. Xin cảm ơn ST rất nhiều !!!

      Xóa
  7. Nhớ sao cái cô RITA
    Khó quên kỷ niệm nước NGA thưở nào
    Nho kia mới ngọt làm sao
    Tình kia mới đậm xôn xao đến giờ
    RITA ơi giấc mơ xưa...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin cảm ơn Cong Ly đã đồng cảm! Tình yêu luôn vượt qua không gian và thời gian !!!

      Xóa