Trang

Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

THỜI GIAN

Buổi sáng, trên đường rất đông xe. Đi trước mặt tôi là một chiếc xe đưa báo, thấy báo chất đầy trên baga....

Tôi chạy hơi chậm, có người đi sau giục nên tăng ga vọt lên.. Chẳng may cái cần đạp của chiếc xe Vespa tôi đang đi, gài vào bánh trước chiếc xe Honda đưa báo. Nan hoa đứt păng, păng, păng!... xe báo đổ chổng kềnh, báo văng tứ tung. Mấy người đi sau kịp thắng để không đè lên báo, rồi gom nhanh báo và đỡ chủ xe đứng dậy. Người đưa báo nhíu lông mày nói : Bây giờ chú tính sao? Tôi chỉ vào một tiệm sửa xe ngay bên đừơng. Anh ta hiểu ý , sau khi cột xấp báo lại cùng dắt xe tấp vào tiệm. Tôi hỏi chủ tiệm sửa cái này hết bao nhiêu? Chủ tiệm nói số tiền, xong tôi đưa đúng số tiền cho người giao báo. Thấy tôi còn lừng sừng cậu ta liền nói : Thôi chú đi đi! Tôi cảm ơn và nổ máy!

Ở đây, người ta quý nhất là THỜI GIAN !

 

2 nhận xét:

  1. Cái người đưa báo này tương đối tử tế đấy bạn ạ. Lần này bạn thế là còn gặp may, cũng có thể họ thấy bạn đã lớn tuổi. Sáng nay mình vừa tham gia vào một vụ đuổi rượt nhau trên đường phố vì hai tay lái xe tãi không ai chịu ai mà mình thì vô tình ngồi một trong 2 xe đó. Sợ hết hồn!.. Mãi mới thoát ra được an toàn.

    Trả lờiXóa